Rau sạch văn lang bím hồng múp rụp

Lợi hôn vùi vào mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh, êm ái của người chị họ bạn dì ruột đến hơn năm phút đồng hồ sau, nó mới dịch chuyển đôi môi hôn lần xuống trán, xuống mắt chị và tuy cảm thấy ngượng ngùng vô cùng nhưng chị Hoa lại lặng yên đón nhận từng nụ hôn thằng em âu yếm trao tặng cho chị. Là dân thành phố, tuy chưa từng mó tay vào công việc rẫy nương nhưng do bản tính siêng năng, cần mẫn và chịu khó học hỏi thằng em bạn dì cũng như hàng xóm láng giềng nên chỉ ngày một ngày hai, chị Hoa đã khá thành thạo một vài việc đơn giản như sạt cỏ, tỉa lúa, hái đậu…Lợi thì cũng chẳng giỏi giang, sành sỏi gì cho lắm ; chẳng qua trước kia, có một thời gian nó đã từng ở đây cùng chị Ba Hường rồi đến mợ Linh cho nên nó biết này biết nọ thế thôi. – Chị Hoa ơi, có một cái lều kìa. Với cặp mắt nhắm nghiền lại, khuôn mặt chị đờ đẫn như người say rượu còn miệng chị cứ há hốc, man dại vì nỗi niềm hoan lạc sung sướng tột độ do tình yêu giữa chị và thằng em mang đến trao tặng chị ; hai bàn tay chị lúc này sao thật thừa thải, không biết làm chi bây giờ cứ mãi miết vò tới vò lui đầu tóc Lợi làm càng lúc càng thêm rối bù lên nhưng thiệt tình là Lợi chẳng hề để ý gì đến chuyện này cả mà nó chỉ còn biết cái cảm giác mềm mại, ngọt ngào, bùi bùi nơi đầu vú