Ông chú bệnh hoạn giở trò đồi trụy với em rau non mình dây vú non

Cô Mùi rất được người chồng lớn tuổi thương yêu. như chuyện mình …hôm qua!”
Mùi lắc đầu nói:
“Thôi,Jack đừng nói nữa…chị em mình hư quá!”
Jack nói thành khẩn:
“Em thương mà…chị Mùi!”
Mùi cười nói:
“Thật vậy sao?”
Jack so vai vừa nhìn hình quây nói:
“Chị thật đẹp trong ống kiếng!”
Mùi nói:
“Xạo! Mười hai cô,nếu cô nào đậu nhất thì sẽ được giải thưởng 1000 đô la.Tưởng chơi hóa thật,cô Mùi được chấm giải nhất với thân hình bốc lửa khiêu gợi.Rồi một hôm đột nhiên ông ta qua đời sau một lần chấn tim.Cô Mùi hưởng được một gia tài tuy không lớn nhưng cũng nhàn nhả,thì đột nhiên tin thằng Lượm được tha bỗng trở về. Lúc 14 tuổi cô Mùi chảy tản cư từ dưới quê lên thành phố cùng với gia đình.Thời loạn lạc chiến tranh người ta bồng bế đổ xô về thị thành lánh nạn đạn bom rất nhiều.Những chuyến đi cũng đầy gian truân khổ sở.Gia đình cô Mùi tuy khá dưới quê nhưng ra đi cũng giống như tất cả gia đình khác.Khi đi đến một ngôi Đình hoang đỗ nát thì trời đã tối nên mọi người tạm trú qua đêm.Nửa khuya chợt nghe tiếng con nít khóc,cha mẹ cô Mùi hoảng kinh,nhưng tiếng khóc lớn quá mọi người phải đi tìm,thì gặp một bé trai vài tháng nằm trong một cái thúng,bên cạnh thằng bé có mảnh giấy gi vội,nét chữ cua bò của người ít học: “Ông bà làm phước nuôi dùm cháu!!!!” Mẹ cô Mùi ẫm thằng bé chợt nín,dưới ánh trăng sáng bà còn nhìn thấy thằng nhỏ nhìn bà cười.