Đợi vợ đi làm để dắt mấy em rau non về chăn cho đỡ buồn

Đợi vợ đi làm để dắt mấy em rau non về chăn cho đỡ buồn

Đợi vợ đi làm để dắt mấy em rau non về chăn cho đỡ buồn

Um. Đôi má hồng phúng phính của bé phập phồng theo nhịp thở đều, đôi tay bé xíu nắm chặt mép chăn mỏng, đôi mắt khép chặt như chìm trong giấc mơ yên lành. Không, nghĩ thôi cũng không được, mình phải quên Nam đi.”

Gió thu vẫn thổi qua khe cửa, mang theo mùi bánh mì thoảng nhẹ, Thư đứng dậy, bước vào bếp, tay run run pha sữa cho con, nước nóng bắn ra tay làm cô giật mình, “Mình phải dừng, phải dừng thôi, không thể để anh ấy buồn,” cô lẩm bẩm, nhưng sâu thẳm trong lòng, cái thèm khát ấy chưa bao giờ tắt, nó âm ỉ cháy, như ngọn gió thu se lạnh, nhẹ nhàng nhưng đủ làm cô run rẩy. Nam cao gầy, mắt sắc, giọng trầm, luôn mặc áo blouse trắng phẳng phiu, từng là bác sĩ tận tâm trong mắt Thư khi mới gặp, lúc cô còn ngây ngô tin rằng anh ta chỉ muốn tốt cho mình và thai nhi. Nam cao gầy, mắt sắc, giọng trầm, luôn mặc áo blouse trắng phẳng phiu, từng là bác sĩ tận tâm trong mắt Thư khi mới gặp, lúc cô còn ngây ngô tin rằng anh ta chỉ muốn tốt cho mình và thai nhi. Không, nghĩ thôi cũng không được, mình phải quên Nam đi.”

Gió thu vẫn thổi qua khe cửa, mang theo mùi bánh mì thoảng nhẹ, Thư đứng dậy, bước vào bếp, tay run run pha sữa cho con, nước nóng bắn ra tay làm cô giật mình, “Mình phải dừng, phải dừng thôi, không thể để anh ấy buồn,” cô lẩm bẩm, nhưng sâu thẳm trong lòng, cái thèm khát ấy chưa bao giờ tắt, nó âm ỉ

Diễn Viên: Lilly Bell