Cậu em trai bại não phải nhờ tới chị gái giúp mình rửa cu mỗi ngày

Bởi vậy chị ba cũng nhiều lần hù dọa tui là coi chừng có ngày tui mất đồ chơi rồi mới thấy tiếc. – Chị biết là em thích chị mà, chị biết em vẫn nhìn trộm chị mà. Qua đảo rồi thì ai cũng là “tị nạn” như nhau thôi. Cô rên nhè nhẹ khi tui đưa mồm lên mút lấy bướm cô, lưỡi tui đưa ra liếm lên khe, lên hột le, miệng tui liếm hết những dòng nước chảy ra từ lồn cô sao mà thơm quá. Trong khi dì 6 đã có 2 đứa con gái lớn thì cô Giang, cô Thơ, cô Tuyết vẫn chưa có con. Tui tụt luôn chiếc quần short ngắn mới biết cô không mặc quần lót. Họ càng chọc tức, tui càng lì hơn khi vừa ăn uống, vừa trò chuyện với cô Tuyết rất lễ phép, lịch sự, ôn tồn, nhỏ nhẹ khiến 3 ông và 2 bà kia càng khó chịu hơn. Hình như 3 ông này không ưa tui mà coi tui như là thằng nhóc mới lớn, ăn chưa no, lo chưa tới nên họ không thèm nói chuyện với tui. Lúc này tui gọi cô bằng chị bởi cô vẫn xưng là chị, kêu tui là em cho thấy khoảng cách giữa 2 chúng tôi đã thu hẹp dần khi chị tỏ ra thân mật với tui quá nhanh đến bất ngờ. Thế là cô Tuyết và tui vừa rửa chén dĩa, vừa trò chuyện với nhau càng lúc càng trở nên tâm đắc và thân mật hơn.